Top 8 # Xem Nhiều Nhất Vì Sao Không Có Người Yêu Mới Nhất 5/2023 # Top Like | Shareheartbeat.com

Vì Sao Người Tử Tế Thường Không Có Người Yêu?

1.Những người tử tế không làm cho đối tác của họ đầu tư vào mối quan hệ.

Khi chúng ta làm những điều tử tế cho người khác, chúng ta đang đầu tư vào họ và mối quan hệ. Những sự đầu tư về thời gian, công sức và tiền bạc có xu hướng tăng lên theo thời gian. Những sự đầu tư đó cũng làm chúng ta cảm thấy mối quan hệ hoặc đối tác của chúng ta là quý giá, do đó chúng ta yêu họ và chúng ta cam kết với mối quan hệ. Đây là nguyên tắc “chi phí chìm”. Làm điều tốt cho người khác và đối xử tốt với họ, khiến chúng ta đánh giá cao và yêu họ. Tuy nhiên, điều ngược lại thì không đúng. Người nhận được đặc ân không phải lúc nào cũng cảm thấy yêu người cho. Trong thực tế, họ có thể cảm thấy bị thao túng, gánh nặng hoặc nhìn chung là không biết ơn. Tình yêu không thể mua hoặc kiếm được.

Bất kỳ ai đang giúp đỡ thì sẽ bắt đầu yêu. Nhưng bất kỳ ai đang nhận được những đặc ân có thể sẽ không yêu. Người đầu tư cảm thấy yêu thương. Người nhận được sự đầu tư có thể không cảm thấy gì cả. Những người tử tế chờ đợi đối tác, có những hành động tốt, mua quà, trả tiền bữa ăn…Kết quả là, họ có rất nhiều tình yêu (những chi phí chìm) cho đối tác hoặc mối quan hệ. Nhưng đối tác của họ thì không đầu tư. Họ không cho lại điều gì. Vì vậy, họ không hoàn toàn yêu hoặc cam kết.

Ngược lại với những người tử tế là những anh chàng hoặc cô nàng “hư” hay đòi hỏi. Họ luôn luôn đưa ra yêu cầu đối với đối tác. Họ đòi hỏi được nuông chiều, được chờ đợi và được dỗ dành. Họ làm cho đối tác của họ ĐẦU TƯ. Vì vậy, đối tác của họ có cả tấn chi phí chìm. Và đối tác yêu họ và cam kết với họ.

Đừng “tử tế” và làm tất cả. Hãy làm đối tác đầu tư vào bạn và mối quan hệ. Khi họ LÀM VÌ BẠN, đó là khi họ bắt đầu yêu. Nếu họ từ chối đầu tư vào mối quan hệ thì họ có thể không bao giờ yêu lại bạn.

Làm họ yêu bạn bằng cách nhận (không phải cho)

2. Những người tử tế thưởng cho hành vi xấu

Con người học hỏi từ những hậu quả của hành vi của họ. Khi họ thực hiện một hành động và được thưởng, họ có xu hướng làm điều tương tự một lần nữa. Ngược lại, khi họ thực hiện một hành động và bị trừng phạt, họ có xu hướng tránh lặp lại hành vi đó trong tương lai. Khá đơn giản…

Những người tử tế có xu hướng đối xử với đối tác rất tốt. Rất thường xuyên. Ngay cả khi họ không xứng đáng với nó. Bất kể đối tác đối xử với họ như thế nào, người tử tế sẽ tiếp tục đối xử tốt với họ. Người tử tế thường ‘nghĩ’ rằng cư xử tốt như vậy thì một ngày nào đó sẽ được nhận ra. Nó sẽ làm đối tác từ bỏ hành vi xấu của họ. Nhưng họ không nhận ra, những gì họ đang DẠY cho đối tác bằng cách đối xử tốt với họ trong mọi hoàn cảnh.

Về bản chất, bằng cách liên tục tỏ ra tử tế, họ đang thưởng cho đối tác vì những hành vi xấu của họ. Nếu bạn nấu cơm tối cho anh ta vào cái ngày anh ta không tôn trọng bạn, bạn đã thưởng và khuyến khích hành vi đó tiếp tục. Nếu bạn đưa cô ấy đi chơi vào những đêm cô ấy gắt gỏng, bạn đã đảm bảo rằng cô ấy sẽ lặp lại điều đó.Những người không-quá-tử tế có những ranh giới tốt hơn. Họ chỉ thưởng đối tác khi đối tác kiếm được những phần thưởng đó. Họ cũng phớt lờ đối tác khi họ không tôn trọng. Điều này dạy cho đối tác những gì họ sẽ và sẽ không chịu đựng.

Kết quả là, bằng cách tỏ ra tử tế liên tục, họ thực sự khuyến khích người khác đối xử tệ với mình. Họ thưởng cho những người đối xử tệ với họ và làm cho hành vi đó có nhiều khả năng xảy ra trong tương lai. Nếu họ thỉnh thoảng giữ lại phần thưởng, họ sẽ nhận được sự đối xử tốt hơn. Họ cũng sẽ được người khác tôn trọng hơn.

3. Những người tử tế quá sẵn sàng

Nhìn chung, chúng ta tin rằng bất kỳ điều gì khan hiếm hoặc đòi hỏi nỗ lực để đạt được, thì quý giá. Bất kỳ điều gì dễ dàng đạt được, hoặc phổ biến, thì có lẽ rẻ tiền, ít giá trị. Dù điều này không phải lúc nào cũng đúng, nhưng nó đủ đúng để trở thành giả định phổ biến, trong vô thức. Nó cũng được áp dụng với mọi thứ…ngay cả con người.

Không may cho người tử tế, họ là bất kỳ điều gì, trừ sự khan hiếm. Họ hăm hở làm hài lòng. Họ lúc nào cũng sẵn sàng buông rơi cuộc sống của họ và vội vàng đi gặp đối tác. Họ hy vọng là hành động này sẽ dẫn đến sự biết ơn và tôn trọng. Bằng cách làm cho bản thân sẵn sàng và loại bỏ những sự bất tiện, họ hy vọng sẽ làm tình yêu dễ dàng hơn. Nhưng tất cả những hành động sẵn sàng thực sự làm họ có vẻ ít giá trị.

Ngược lại, những anh chàng và cô nàng “hư” lúc nào cũng “khó để có có được”. Họ không bao giờ sẵn sàng, luôn luôn hủy kế hoạch và làm đối tác thực hiện mọi việc theo cách của họ. Họ không làm gì cả ngoại trừ việc phớt lờ và làm phiền người yêu của họ. Nhưng người yêu của họ thấy họ quyến rũ, lôi cuốn, gây thèm muốn.

Những anh chàng và cô nàng “hư” tỏ ra khan hiếm. Sự khan hiếm làm họ có vẻ quý giá. Sự không sẵn sàng và phá vỡ kế hoạch của họ làm họ trông tự tin và quan trọng. Làm cho người khác phải nỗ lực để có được thời gian của họ mang lại ảo tưởng thời gian của họ là đáng giá. Phải buông bỏ mọi thứ để ăn cắp một khoảnh khắc với họ làm người khác đánh giá cao thời gian mà họ “cho”. Đó là ảo tưởng của sự khan hiếm.

Theo đó, người tử tế sẽ có lợi từ việc trở nên khan hiếm. Họ sẽ trông có giá trị hơn nếu họ không bỏ mọi thứ để đến ngay với người yêu. Nếu họ trở nên ‘khó đạt được’ một chút, người yêu của họ sẽ thấy họ lôi cuốn hơn.

Kết luận

Một lần nữa, ex của bạn không điên. Nhưng, những chức năng tâm lý của họ làm họ xử lý mọi việc khác với những gì một người tử tế có thể hy vọng.

Liệu điều đó có nghĩa rằng bạn phải trở thành trai/gái hư để tìm thấy tình yêu? Không. Nó có nghĩa là bạn cần lựa chọn đối với thời gian, sự chú ý và sự tử tế của bạn. Đơn giản là hãy làm cho đối tác đầu tư lại cho bạn khi bạn đầu tư vào họ. Thêm nữa, chỉ thưởng cho họ khi họ xứng đáng với nó và phớt lờ họ khi họ không xứng đáng. Điều này sẽ cho họ thấy bạn là một người đáng giá và quyến rũ với sự tự trọng.

Nguồn: Tâm lý học tội phạm

5 Lý Do Vì Sao Con Gái Bây Giờ Không Thích Có Người Yêu

Tình yêu không có lỗi, nhưng vì yêu mà gây ảnh hưởng đến người khác thì chắc chắn tình yêu đó đã sai rồi Đừng ai hỏi vì sao con gái ế, đơn giản là họ tự thích thế mà thôi!

Nhiều người luôn nhìn các cô gái độc thân với ánh mắt thương hại, cho rằng họ thật tội nghiệp vì chẳng có người yêu. Thế nhưng những người đó đâu biết rằng, thật ra chính con gái lại muốn F.A đấy chứ. Hiện nay có rất nhiều cô gái thích sống độc thân, để được tự do làm những gì mình muốn, không phải phụ thuộc vào tâm trạng của bất kỳ ai.

Các cô gái thà cô đơn còn hơn chọn lựa một người mà họ không cảm thấy an toàn khi ở bên. Họ bối rối với việc bỗng dưng phải thay đổi tình trạng quan hệ của bản thân với một người mình chưa thực sự hiểu rõ và luôn đem lại cảm giác xa lạ. Rất nhiều cô gái không muốn đánh đổi sự yên bình đang có, bằng những sóng gió chắc chắn sẽ xảy đến khi có người yêu chẳng hạn như cãi vã, ghen tuông, hiểu lầm…

Việc phải nghi ngờ đối phương đang lừa dối mình cũng chiếm khá nhiều thời gian của con gái, trong khi đó, họ có thể dùng những giờ phút đó để ở bên đám bạn thân cùng đi mua sắm hay xem phim.

2. Họ nhận thức được giá trị của bản thân

Đừng vội nói tại con gái không chịu mở lòng đón nhận để hiểu được người kia. Họ rất nhạy cảm, nếu ngay từ đầu đã cảm thấy không phù hợp, thì họ sẽ không thể thoải mái tiếp xúc được. Vì thế nếu có ý định tán tỉnh họ, các chàng trai phải khiến cho họ có niềm tin với mình trước đã.

3. Họ đang chờ đợi hoàng tử bạch mã của mình

Thế nhưng, không phải với bất cứ chàng trai nào mở lời tán tỉnh, con gái cũng sẽ đồng ý làm người yêu. Họ biết rõ giá trị và tiêu chuẩn của mình nên phải gặp được người phù hợp, họ mới muốn mở lòng cho người đó một cơ hội.

Chính vì lẽ đó mà đôi khi con gái bị gán cho cái mác “kênh kiệu”, “chảnh choẹ” mà thật ra là họ chỉ đang chờ đợi người hiểu và tôn trọng họ thôi.

Cô gái nào cũng có một hình mẫu lý tưởng và rất nhiều người trong số đó đã chọn cách chờ đợi chàng bạch mã hoàng tử của mình xuất hiện… Vì thế các “chú lùn” mãi mãi cũng không thể có được cơ hội đánh cắp trái tim của họ.

5. Đơn giản là họ thích tận hưởng cái sự ế của mình

Thế mới biết, con gái cũng có niềm tin mãnh liệt vào những câu chuyện cổ tích và câu slogan “chờ đợi là hạnh phúc” không bao giờ sai trong trường hợp này.

Và không dám mở lại cánh cửa trái tim thêm lần nữa. Có thể trong quá khứ, con gái đã phải chịu rất nhiều tổn thương mà người trước mang lại, nên họ sợ hãi mỗi khi nhớ về những trận cãi vã, những lần cả hai quay lưng lại phía nhau và lời chia tay được thốt ra đầy đau đớn.

Con gái tạm thời chọn sự cô đơn là vì muốn có thời gian để chữa lành mọi vết thương, cho đến khi sẵn sàng mở lòng với một người khác.

Chẳng có luật nào nói con gái thì không được cô đơn, không được đi ăn, đi chơi, dạo phố một mình. Họ có thể làm mọi việc mình thích bất cứ lúc nào mà không cần để ý đến sắc mặt của ai đó. Họ có thể gặp gỡ bạn bè, đi uống bia cuối tuần, và tham dự các lễ hội âm nhạc mà chẳng cần đến sự đồng ý của ai khác ngoài cha mẹ.

Con gái xinh đẹp và tự do, con gái chọn để mình được “ế”. Thì có sao đâu, đơn giản là họ thích vậy!

Vì Sao Bạn Không Nên Yêu Bạn Cùng Lớp

Và quanh đi quẩn lại, nó vẫn hỏi các bạn cùng lớp mình toàn hot girl mà sao tới nay vẫn đặt mặc định như vậy. ohh, sao thiên hạ ai cũng nghĩ vậy nhỉ ??? nhưng theo quan điểm của mình, bạn cùng lớp thì chỉ nên thích chứ không thể yêu !!!

Vẫn thường nghe câu “Con thầy, vợ bạn, gái công ty”. Khi còn là học sinh, sinh viên, trong mắt các thầy giáo thì những chàng trai tuổi đấy mà đã yêu thì là học sinh hư hỏng, tất nhiên không thể yêu rồi. Còn vợ bạn, chớ động vào mà mất tình bạn bè, hỏng hết nghĩa khí nam nhi. Gái công ty, sớm tối ra vào gặp mặt, thêm ở nhà nữa, mọi nhất cử nhất động đều rõ vậy thì khác nào sống trong tù đâu cơ chứ. Nhưng có lẽ, với mình còn có thêm một câu nữa là “bạn cùng lớp”. Vậy tại sao bạn cùng lớp không nên yêu, xin có những quan điểm cá nhân sau !

Thứ nhất: Bạn cùng lớp thì thường là lịch học như nhau, ngày ngày đi học gặp mặt nhau. Nếu ngồi cạnh nhau thì vô hình chung biến không gian lớp học thành nơi hẹn hò, nhưng việc hẹn hò đó được sự giám sát của toàn bộ hành viên trong lớp, tất nhiên các bạn sẽ giữ chút khoảng cách cho đôi bạn trẻ. Việc đó lại làm mất đi tình cảm với bạn bè cùng lớp, các chị em chẳng còn được bàn chuyên son phấn, con anh em chẳng còn được ngồi bình phẩm những đường cong.

Thứ hai: Khi học cùng lớp như vậy, tự dưng hai người lại phải giữ hình tượng của mình trong mắt người kia, mà trong lớp học thi có lớp nào không quậy, không có những pha chêu đùa nhau, hay là những câu lúc phát biểu có thể bị cả lớp cười chê này nọ. Thế đấy, lúc đấy mà có người ấy ở đấy thì ngượng không có chỗ che mặt. Bình thường như vậy có thể mặc kệ cho mọi người cười nói, chẳng sao. Nhưng khi có người ấy thì có thể cả hai cùng bị những người bạn thân đó lôi vào.

Thứ ba: Trong những buổi liên hoan lớp thường có những cuộc vui chơi có thưởng và không thể tránh phải những hình phạt, những người tổ chức đâu phân biệt là ai yêu nhau hay không. Và thắng thì không sao, thua thì phạt rất đau lòng. Nếu không có người ấy ở đấy, bạn có thể tha hồ chịu phạt mà chẳng ngại ngần gì, nhưng đã là một lớp học thì mấy khi vắng bóng ai, vậy đấy, những hình phạt quá lố với những người bạn không thương tiếc tình cảm có thể đưa hai người vào làm những chú hề, gây bao tiếng cười .

Thứ tư: Nếu hai người đi được tới đích đến cuối cùng, đó tất nhiên là điều tối. chỉ tiếc rằng tình yêu thời trẻ đấy thường chẳng mang lại mấy kết cục tốt đep. Và rồi nếu chuyện đó sảy ra lúc còn đi học, chắc hai người thay phiên nhau đi học mất, hay là anh ở đầu lớp em cuối lớp, thật chẳng mấy dễ chịu khi gặp nhau lúc đó. Hay chăng là khi họp lớp sau này, chắc lại hỏi lại người tổ chức là người ấy có đi không rồi lại chia nhau ra đi họp lớp. Mà nhất là khi họp lớp sau này thường đi cùng người yêu hiện tại hay vợ chồng. Thật là khó chịu lúc đấy, hazz

Thứ năm : Con trai mà, cấp 3 có thể thông minh, cần cù lắm. Nhưng lên đại học thì sự quyết tâm đã vơi dần, ngoài chuyên một nửa còn lại của thế giới thì chuyện game luôn chiếm vị trí quan trọng không kém. Nhưng yêu vào rồi vô hình chung sẽ rời xa game, không còn gắn bó với anh em cùng lớp hơn. Không còn những đêm thâu tại quán net, không còn những bữa trốn học chơi game hay những chiều cuối tuần, những hôm đi học về sớm rủ nhau ra quán. Còn với con gái, chắc cũng chẳng còn được đi nhiều với đám chị em tới nơi này nơi nọ, chợ này chợ kia, những buổi đi mua sắm phấn, son, quần, áo tập thể với nhau. Yêu rồi mà, người ta dành cho nhau nhiều hơn., thế giới này là của riêng họ chứ đâu còn một ai !!!

Thứ sáu : Tự dưng người ta lại phải xây dựng hình tượng tốt đẹp trong lòng nhau. Những buổi liên hoan lớp người con gái thường chịu tỏ ra đảm đang hơn, chịu thương chịu khó hơn. Hay với người con trai, phải học hành chăm chỉ hơn do đã được sự cai quản tốt hơn không phải từ phía gia đình. Ăn mặc cũng cần chỉnh tề chút chứ chả còn nhếch nhác như đám bạn cùng lớp. Và như vậy đấy, thành ra họ lại lớn nhanh quá, trưởng thành nhanh quá mà đánh mất đi những hồi ức ngây ngô trẻ dại thủa mực tím.

Yêu Người Có Người Yêu

Yêu một người mà ngay cả những câu nói ngọt ngào, ấm áp, những hành động thương mến mà cũng không dám dành tặng…

Yêu một người dù mỗi tối vẫn dành thời gian nói chuyện với mình, vẫn hớt hải đến những khi mình buồn, vẫn đi cùng nhau ngoài kia, nhưng lòng chẳng là của mình bao giờ cả…

Yêu một người mà ngay cả mơ cũng thấy người ấy gần thật gần, như là của mình, thức giấc chợt tan biến, người vừa là của mình chợt trở thành của người khác, xa vời…

***

Yêu một người đã là người yêu của người khác, như nếm một quả chanh, người khác nhìn vào rùng mình nghĩ rất chua chát, còn mình thì cứ thế mà nếm đắng nếm cay không dứt ra được, vì sau những chua chát ấy, là vị ngọt ngọt ít ỏi trong cổ họng…

Tôi yêu một người đã có người yêu. Bằng tuổi. Không quá nổi trội.

Tôi là người đến sau cùng. Người ấy đã có người yêu. Yêu nhau từ rất lâu. Còn tính cả chuyện cưới xin với nhau.

Tôi lỡ làng nhận ra tình cảm của mình. Những ngày sống với những lựa chọn vớ vẩn. Từng tự rời khỏi người, từng không nói chuyện dù người chủ động. Ấy thế, vẫn đâm đầu ngu ngốc vào mối quan hệ không thể nào có kết quả được.

“Hôm nay, gấu của tao chủ động nhắn tin bảo tao ngủ sớm. Vui thấy sợ.”

“Hôm nay, đột nhiên người yêu tao lại ngọt ngào với tao, lạ chưa.”

Tôi bâng quơ nuốt thứ chát trong cổ họng, nhìn Người vừa bấm điện thoại vừa cười hạnh phúc, tôi quay ra nhìn những cơn mưa bên ngoài cửa sổ. Quán cà phê quen, không nhớ bao lần được ngồi cùng người như thế này, bao lần được người khuấy cà phê cho, bao lần người đưa đón đến đây. Tôi không trả lời gì cả, im lặng uống cà phê. Dù cho rất nhiều đường, đến cạn veo đường trong hũ, ấy mà cũng thấy nó đắng gấp vạn lần. Tôi cũng bao lần dặn ” khuya rồi, ngủ đi mai đi học mày” tôi cũng nhiều khi hứa ” tao sẽ ngủ” rồi ngồi đến sáng, hôm sau giả vờ bảo ” hôm qua ngủ sớm dậy thoải mái ghê” rồi đến lớp gục mặt vào giáo trình say sưa quên cả tiết học. Một giọt mưa lọt qua khe kín của cửa, rơi vào bàn tay, lạnh đến buốt vào tim. Tôi chợt hiểu được, người không quan trọng, dù có hi sinh đến thế nào đi nữa, cũng không được khắc ghi, người quan trọng chỉ cần một câu nói vài ba chữ, cũng khiến người say đến điên đảo.

Khi chợt nhận ra tôi thích người, đơn giản những lúc nói chuyện bựa với nhau, những lúc ngồi cùng nhau trong quán giành nhau ăn một cái bánh, những khi người bận nhắn tin cho người mà người yêu, trong lòng mình khó chịu đến muốn giật điện thoại vứt đi. Nhưng, hành động ấy dừng lại, vì lý do gì, không thích người nhắn tin cho người mà người yêu? Mình là gì trong lòng người? trút một tiếng thở dài, người cũng thở dài. Cô con gái kia không trả lời người, cô con gái kia ít quan tâm người, cô con gái kia ít nói chuyện với người, cô con gái kia ở xa người, cô con gái kia lạnh lùng với người, cô con gái kia làm người phiền muộn…cô con gái kia có người! Còn tôi thì ngược lại tất cả những thứ cô con gái kia có.

Tôi cũng từng ngăn bản thân mình lấn sâu vào thứ vũng lầy này, tôi tránh mặt, tôi xóa bạn, tìm một lý do vớ vẩn để giận người. Thế nhưng, những ngày không có người Sài Gòn tuy nắng rực rỡ nhưng lòng có mưa dai dẳng, không thấy nó vui vẻ, những tuyến xe bus đông người nhưng vẫn bơ vơ, những đêm Sài Gòn nghẹt người nhưng thấy lạc lõng vô cùng, những bài nhạc không còn màu sắc, ngay cả thở cũng mệt mỏi đến dường nào. Nằm ở ban công, để mặc cái sương đêm òa vào lòng, để mặc ánh đèn đường chiếu vào đôi mắt ánh lên những giọt sương vô tình đọng trên mi, cắm tai nghe nhưng không bật nhạc. Nằm yên, nằm yên, và nằm yên…không có người, tâm tư và suy nghĩ cũng bỏ mình mà đi…

Và rồi, tôi cũng không ngăn bàn tay mình bấm vào nút chấp nhận kết bạn lại của người. Tôi ăn chửi. Tôi bị người cho là thứ dễ giận. Vậy mà vui, vui đến tôi mù quáng nông cạn dấn bản thân mình ” kệ, cứ ở bên người đến khi nào người không cần mình nữa…”

“Thằng đó thích mày hả? Nó được nó. Thích thì nhích đi.”

“Tao…tao không thích nó.”

Tôi đỏ mặt giải thích về cậu con trai đưa tôi về nhà. Không phải không có ai theo đuổi, con đường tình ái đầy người chờ mong một câu đồng ý, thế nhưng câu nói ấy để dành cho người, mà cơ hội nói ra câu ấy là 0%, mà vẫn dành, chẳng để làm gì, cứ để dành vậy, là người mà, ngay cả chuyện ngu ngốc nhất cũng đã làm vì người… Người cứ hết lần này đến lần khác, bảo tôi quen anh này chàng kia, tôi bực tức bỏ đi, người lại cười huề hòa: ” Tao giỡn đó. Mày đâu dễ giận dữ vậy.” Rồi lại cùng người ngồi lại bên trong quán, nghe một bản nhạc nhẹ nhàng rồi nói chuyện ngày qua, chuyện game, chuyện cuộc sống, mối quan hệ… Ôi những ngày ấy, sao tuyệt vời đến tuyệt vời.

Yêu một người là người yêu của người khác là khi người bệnh mà lì lợm không chịu thuốc men, chỉ muốn cắt quách não ra để không phải nghĩ về người, sốt cả rột gan vì người, muốn chạy đến nhà người mà ép buộc uống thuốc nghỉ ngơi. Nhưng lấy lý do gì? Tư cách gì? Bạn thân? Con nhỏ bạn vô duyên? Lại ngồi xuống bên điện thoại, lòng như đeo chì, năn nỉ người uống viên thuốc đi. Rồi khi người nghe lời người mà người yêu uống thuốc, đi ngủ sớm, mình thấy vui như chính người làm điều đó vì mình. Đấy, yêu đơn phương là ngộ nhận đến đáng thương!

“Ra trường, tao sẽ hỏi cưới người tao yêu.”

“Rồi tao sẽ về gần bên người đó.”

Sẽ về bên người đó có nghĩa là rời nơi đây, có nghĩa là tôi không còn níu được người cho những ngu ngốc của mình. Đêm ấy, Sài Gòn chênh vênh đến bước chân tôi cũng hụt hẫng dù đang mang đôi giày bệt rất thoải mái, cũng thấy khó mà nhấc bước được chân. Nhòe nhoẹt trước mắt là đèn và ánh sáng mờ ảo, dòng người ngoài kia cũng không khiến cho mình cảm thấy bớt cô đơn. Con người khi cô đơn không phải những khi ở một mình mới cảm thấy, mà là dù nơi rất đông người, vẫn thấy mình lạc lõng.

“Mùa Đông nhắc tên em lần cuối lỡ mai này sẽ quên

Mùa Đông xoá tan đi ngày nắng êm đềm ngày ta có nhau

Và nếu biết ta sẽ xa rời nhau

Thì bây giờ anh ôm lấy em thật lâu

Nói với em giấc mơ của anh

Tình yêu giờ đây chỉ có một mình anh…”

Một quán cà phê vang lên bài nhạc với tiếng đệm guitar buồn bã, tôi dừng chân, lắng nghe chăm chú rồi bật khóc. Không hiểu lý do mình bật khóc, vô cớ. Bị người khác lấy lại thứ mà người khác vô tình để mình dùng, mà mình lại không biết thân phận xem nó quan trọng. Mất thứ không-phải-của-mình cũng khiến bản thân đau đớn đến vỡ tan. Con người thật quá tham lam!

“Mai là kỷ niệm năm năm yêu nhau của mày hả?”

“Ừ. Mà sao?”

“Mua quà cho con nhỏ chưa?”

“Chưa. Chắc năm nay khỏi tặng.”

“Khùng. Con gái dù thế nào cũng muốn người mình yêu tặng một món quà vào ngày đặc biệt. Đó là hạnh phúc, mày hiểu chưa?”

“Ờ. Mà tao có biết mua gì đâu. Năm nào cũng tặng hoa, gấu, nó có đầy rồi.”

“Tao với mày đi chọn đi. Dù gì tao cũng là con gái, cũng hiểu con gái muốn gì, để bảo vệ hạnh phúc, người con gái đó đã trải qua nhiều thứ, mày phải trân trọng người con gái bỏ ra năm năm để yêu mày, thằng ngu ngơ như bệnh Đao ấy.”

“Mày nói ai Đao, hả? Ngon đứng lại nói lại tao nghe.”

Ngày mai, cũng là sinh nhật của tôi. Chắc người chẳng bao giờ ghi sinh nhật của tôi vào sổ như tôi đã ghi sinh nhật của người, chắc người cũng chẳng nhớ ngày mai là sinh nhật tôi vì ngày mai là ngày quan trọng với người con gái quan trọng nhất. Còn tôi, cứ mơ hồ như một con đom đóm bay vào đồng cỏ đầy ánh đèn, nó cứ nghĩ bản thân mình sẽ thắp sáng cả đồng cỏ, nhưng ánh sáng nó yếu ớt và nhạt nhòa, đồng cỏ chỉ chiêm ngưỡng ánh sáng chói lóa của đèn, còn con đom đóm nép mình vào cỏ mà nghe tiếng gió bơ vơ…

ND